Bài 50: Nhân Quả

Loài người cũng như tất cả muôn loài đều sợ khổ cầu vui. Nhưng họ không biết làm thế nào để hết khổ, làm thế nào được an vui. Muốn hết khổ lại gieo nhân khổ, muốn cầu an vui mà không gieo nhân an vui. Vì vậy kết quả vẫn cứ khốn khổ, càng mong cầu lại càng khổ.

Thí dụ: Người ta mong cầu an vui mà lại mổ bụng con cá, làm thịt con gà, chặt đầu con vịt, lấy máu lấy thịt của muôn loài ăn cho vui miệng, như thế cho là sung sướng mà không biết mình đang gieo nhân khổ. Bao nhiêu gà vịt, cá tôm, cua ốc… bị bỏ vào nồi luộc sống, những đau đớn này nếu có năng lực báo thù hẳn sẽ vùng dậy như hổ báo để ăn thịt chúng ta. Nếu chúng nó kêu được lên tiếng thì hẳn những oan khuất thảm thiết này phải chấn động cả đại thiên, hận hờn này ngàn vạn kiếp không tan, sẽ có ngày báo oán. Dù không có phước đức nó cũng làm con vi trùng để đòi nợ chớ không tha.

Đức Phật ứng vào tâm mong cầu của thế gian mới dạy chúng ta giới luật, tránh ác làm lành, thành tựu hạnh thanh tịnh để làm khuôn mẫu cho người đời. Thấy khuôn mẫu như thế, người đời mới bắt chước tránh ác làm lành, gieo nhân thiện tốt, bỏ những thói xấu; để hiện tại đời sống bình an yên ổn, mai sau thành Thánh Hiền được giải thoát.

(Sư trưởng Hải Triều Âm)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *