Cụ Tổ Quảng Bá

CỤ TỔ QUẢNG BÁ HUẤN TỪ

KHAI THỊ ĐẦU HẠ

Trên đường tu, hiểu đạo chưa là khó, hành đạo mới thật là khó. Chỗ biết của tôi dù có thể đã xa trăm dặm mà việc làm thật chưa đi được 5 bước. Kinh Đại Tập dạy: “Đời mạt pháp ức ức người tu, ít ai ngộ đạo, chỉ nương môn niệm Phật mà thoát luân hồi”.

Vì cầu tu theo chiều sâu, Tăng Ni dùng hương thơm ánh sáng công đức Phật, để trang nghiêm thành tựu hương thơm ánh sáng Pháp-thân mình. Huệ Viễn đại sư 30 năm không rời núi. Ấn Quang pháp sư, lúc vãng sanh xá lợi đủ năm màu. Còn bản thân tôi chỉ vì cơ duyên đòi hỏi, bất đắc dĩ phải phô sự kém dở, nhận bổn phận Pháp chủ Việt Nam. Như người yếu chân tự đi không nổi, ngồi ở ngã tư đường, nhưng vẫn cố gắng chỉ lối về cho những ai còn lạc bước. Những mong nhân đây tự tiêu tội chướng mà được đới nghiệp vãng sanh. Cổ đức từng bảo: “Ăn cơm, mặc áo vạn sự đều là Thiền. Đi đứng nằm ngồi đều là Đạo”. Tịnh-độ tông chúng ta cũng thế, cử tay cất bước, việc nào chẳng phải là hạnh hoa sen? Muốn giữ sự thanh nghiêm trong tịnh viện, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, Ni chúng đều cần phải tuân hành đúng giới luật, nội quy.

1- OAI NGHI NHƯ LỜI PHẬT DẠY:

a) Thân ngay thẳng, bước nhẹ nhàng: Không nhảy nhót hấp tấp, trừ khi thật cần. Đứng đoan trang, chớ chống nạnh co chân, nghiêng dựa. Nằm cát tường, ngồi vững như chuông úp.

b) Hạn chế việc đi ra ngoài: Tuyệt không có những rong chơi vô ích. Đi thưa về trình là bổn phận quyết định. Bắt buộc ra khỏi cổng chùa, cố gắng chớ đi một mình, như thế mới hợp Ni luật.

c) Lời nói nghiêm tịnh: Đùa cợt phù phiếm, ồn ào bất nhã, thị phi vô ích, làm chết Pháp-thân. Sách thế gian có câu: “Lời nói là bạc, im lặng là vàng”. Kinh dạy: “Im lặng như Hiền Thánh”.

2- THANH LỌC TRI KIẾN:

Chớ gặp sách nào cũng xem, báo chí nào cũng đọc, chuyện thế gian nào cũng nghe, vấn đề không liên hệ đến mình cũng đem ra bàn bạc. Tổ Quy Sơn dạy: “Đi trong sương móc tuy không thấy áo ướt mà thật ra có thấm nhuần”. Sáu căn giao thiệp với sáu trần, hàng ngày huân tập kiến-hoặc, tư-hoặc sâu dầy. Nếu nghiêm hộ sáu căn thì lìa trần thoát cấu, thành pháp nhãn tịnh.

3- THIỂU DỤC TRI TÚC:

a) Ăn mặc biết đủ: Vì thân vô ngã chẳng nên quá cưng chiều.

b) Ngủ nghỉ biết đủ: Hằng nhớ vô thường. Tấc bóng quang âm không thể đem vàng mua được, chớ nên phí uổng bỏ qua.

c) Chỗ ở nơi nằm đơn giản: Người tu liêu phòng cần để trống, mắt tai do đây được thanh nhàn. Nếu còn so sánh đua đòi, lòng ham muốn sẽ không cùng tận.

d) Tiết kiệm phước đức: Dù của Tam-bảo hay của mình, dù giọt nước hay lá rau, không buông lung xài phí. Giặt giũ, quét tước, những việc chi tự làm được thì làm, không phiền sức lực người khác. Việc công thì cố gắng tận tình, chẳng trốn lánh trộm an.

Những hạnh hoa sen như trên là tinh yếu của các bậc cổ đức. Nay góp vào nội quy trong tịnh viện. Trông mong những hạnh vi tế này sẽ đưa Ni chúng đến chỗ giới đức vẹn toàn cao đẹp.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *