CHUADUOCSU.ORG
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô là tiếng Ấn Đô. Tầu dịch là Quy Y. Nghĩa là quay về nương tựa. A Di Đà cũng là tiếng Ấn Đô. Tầu dịch là Vô Lượng Quang, Vô Lượng Thọ, Vô Lượng Công Đức. Vô Lượng là không thể đo lường. Quang là sáng.
Mặt trời mọc, ánh sáng tưng bừng. Mặt trời lặn thế gian tối đen. Thắp đèn được chút ánh sáng. Tắt đèn lại trở về tối. Đây là sáng của lửa, có công năng hiển vật. Còn thấy được vật phải do Tánh Sáng của chúng ta .
Em bé học bài chóng thuộc, giải đáp lanh lẹ các toán pháp, được khen: ”Cháu sáng lắm”. Đấy là Tánh sáng Tinh Thần không hình không tướng, nhưng công dụng rõ ràng. Nhờ Tánh Sáng này, chúng ta thấy, chúng ta nghe, chúng ta nói, chúng ta đi lại, thổi cơm, quét nhà, biết phải trái. Khác với núi sông, cây cối, gạch đá.
Nhà chùa gọi Tánh Sáng này là Tánh Phật. Phật Vô Lượng Quang. Chúng ta có vô lượng Quang không? Đức Thích Ca, khi thành đạo dưới gốc Bồ Đề, câu nói đầu tiên là: ”Lạ lắm thay! Hết thảy chúng sanh đều đầy đủ Tánh Đức Như Lai “. Nghĩa là chúng ta cũng Vô Lượng Quang, Vô Lượng Thọ, Vô Lượng Công Đức như Phật.
Chúng ta thử nghĩ xem. Mỗi khi đau ốm ta tới Bác sĩ. Bác Sĩ bảo ta đau gan rồi cho thuốc uống. Chúng ta khỏi bệnh. Như vậy ông Bác sĩ giỏi quá, đứng ngoài mà biết rõ cơ thể chúng ta, có phép lạ khiến chúng ta hết đau đớn, được mạnh khỏe. Nhưng nếu từ hồi nhỏ chúng ta lập chí làm Bác sĩ, chúng ta siêng năng học những gì ông bác sĩ đã học. Thì ngày nay hẳn chúng ta đã nghiễm nhiên là Bác sĩ, có khả năng cứu dân độ thế như tất cả các Bác sĩ. Như vậy là ở mỗi chúng ta đều có 1 ông Bác sĩ. Bởi vì chúng ta có Tánh Quang, Tánh Linh Sáng nên nếu chăm học quyết thành Bác sĩ. Chăm Tu quyết thành Phật. Như người có hạt mít, đem vun trồng, quyết định sẽ có trái mít.
Còn Vô Lượng Thọ?
Năm nay chúng ta 25 tuổi, 60 tuổi. Hãy xét lại xem có thật không. Chúng ta từ bụng mẹ ra. Sao bụng mẹ lại có ta, để từ đó ta ra? Hư không có 2 tướng, không sáng thì tối.Tánh Linh Quang không tỉnh thì mê. Tánh Linh Quang mê muội theo nghiệp vào tử cung mẹ, hút máu ở trong đó, kết làm thịt xương, thành bào thai. Các cụ thường nói : “Quỷ sứ cho ăn cháo lú”.
Quỷ sứ là nghiệp lực. Cháo lú là thứ máu này.
Kinh dạy:” Bồ Tát thọ thân cách ấm còn mê huống chi người thường.”
Mẹ ăn cơm uống nước mới có máu cho con. Đứa trẻ ra khỏi bụng mẹ, tự ăn cơm uống nước, tự chế tạo ra máu để nuôi lớn thịt xương. Thân thể chúng ta từ đỉnh đầu đến gót chân toàn làm bằng gạo. Gạo có từ thóc. Cây lúa hút những chất ở đất đưa lên thành hạt thóc.
Vậy 25 tuổi là 25 năm mượn đất làm thân. 60 tuổi là tuổi của cái thân bằng đất.Vì là vật đi mượn nên chỉ có thể dùng tạm 1 thời gian rồi phải trả.Tuổi già báo hiệu thân này sửa soạn đem chôn. Nó sẽ tan rữa mủn tàn thành đất bởi vì nó là đất.
Tánh Linh Quang của chúng ta đã có từ trước khi theo nghiệp vào tử cung mẹ. Nó không phải cùng sanh với thân này. Nó là tánh chân thật của chúng ta, không phải của vay mượn nên không phải trả cho ai. Tánh Linh Quang không sanh không diệt, gọi là Vô Lượng Thọ.
Đức Phật A Di Đà xót thương chúng ta đồng thể với Ngài mà không tự biết, cứ một bề đi theo đường mê. Ngài phát nguyên ai chịu về với Ngài thì Ngài sẽ tiếp dẫn về cảnh giới an ổn, để đủ duyên giác tỉnh, dần dần cho tới ngày thành Phật.
Muốn về với Ngài, chúng ta chỉ cần chuyên niệm Nam Mô A Di Đà Phật để nhớ đến đức Vô Lượng Quang, Vô Lượng Thọ, Vô Lượng Công Đức, đương giúp sức cho chúng ta thoát khổ luân hồi sanh tử. Trong khi niệm Phật, ta hằng nhớ nhờ Tánh Linh Quang chỉ huy, cái miệng mới biết nói.
Vậy miệng này là miêng Phật, chớ đi đường mê nữa, chớ nói dối, 2 lưỡi, thêu dệt, độc ác nữa. Từ nay, xứng tánh chỉ nói lời Phật, chỉ nói những lời hòa nhã chân thật, những lời phước đức trí tuê.
Thân cử động được là nhờ Tánh Linh Quang chỉ huy. Vậy chớ đi đường mê nữa. Không sát sanh, trôm cắp, tà dâm nữa. Từ nay xứng tánh Bố Thí, Trì Giới, Thiền Định v.v…
Ý nghiệp bản chất đã là Vô Lượng Quang thì từ nay xứng tánh tu tập Từ Bi Hỷ Xả không nuôi 3 con vật Tham Sân Si nữa. Cứ như vậy mãi mãi, 3 nghiệp thân miệng ý chuyển thành vô biên công đức.
Tánh thể của chúng ta rõ ràng là Vô Lượng Quang, Vô Lượng Thọ, Vô Lượng Công Đức. Chúng ta lửng quên, cứ cam phận làm chúng sanh, đi mãi con đường sanh tử. Nay được đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật giác tỉnh và dạy pháp môn giải thoát vừa tầm khả năng của chúng ta. Trông mong chúng ta mỗi bước mỗi bước lên tòa sen, ngõ hầu trên đền 4 ân, dưới cứu khổ muôn loài.