Lễ vía Đức Phật Dược Sư

Phat DS2

NGÀY 30 THÁNG 9 NĂM ẤT MÙI (2015)

CHÙA DƯỢC SƯ TỔ  CHỨC CHUYÊN TU

  • Sáng chiều: Lễ Sám Pháp Dược Sư.
  • Tối: Tụng kinh Dược Sư và niệm danh hiệu Dược Sư.

SỰ LINH ỨNG CỦA THẦN CHÚ DƯỢC SƯ

Nam Mô Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Phật.

Kính thưa quý đạo hữu, thiện tri thức! Bin có hứa trong mục Mantra sẽ post cho các bạn xem 2 mẩu chuyện về sự linh ứng của đức Dược Sư, mà chính Bin là người trong cuộc đã được tận mắt chứng kiến. Hôm nay, nhân thứ 7 cuối tuần, có chút thời gian rảnh, Bin viết cho các bạn xem 2 mẩu chuyện này. Hy vọng sau khi đọc xong, các bạn có tín tâm với đức Dược Sư, bạn nào còn ngờ vực thì sẽ có lòng tin nơi Dược Sư Như Lai.

ĐỨC DƯỢC SƯ NHƯ LAI CỨU ĐỘ THÂN MẪU

Cách đây không lâu, vào 1 tháng trước dịp lễ Tết nguyên đán cách đây 2 năm, năm Bính Tuất. Thân mẫu của Bin vốn là 1 người mang trong mình nhiều bệnh tật kể từ ngày sinh Bin ra. Mẹ sống trong 1 cuộc sống tuy đầy đủ nhưng lại phải chịu nhiều bệnh tật. Vào những ngày cuối năm, khi cả gia đình đang chuẩn bị năm mới thì phát hiện mẹ bị 2 bệnh nặng, 1 là gan, 2 là sỏi mật. Trước đây, mẹ đã từng chịu những cơn đau nhưng mẹ vẫn im lặng, không nói ra vì sợ con cái lo lắng mà mất vui trong những ngày tết. Nhưng Nghiệp Quả có chừa ai bao giờ, bệnh của mẹ ngày càng nặng thêm, bệnh gan đã khiến mẹ đau đớn, khổ sở nhiều lần tưởng như phải lìa trần. Lại còn thêm sỏi mật, nó khiến mẹ chẳng ăn uống gì được, mỗi lần ăn vào, mật lại đau ko chịu được. Gia đình đưa mẹ vào bệnh viện và xét nghiệm, sau 2 lần kiểm tra thì phát hiện mẹ mang 1 chứng bệnh gan trầm trọng, và trong túi mật, có đến 5 viên sỏi, trong đó, viên to nhất là 3cm.

Vào 1 ngày kia, gia đình đang cùng nhau ăn tối vui vẻ thì cơn đau của mẹ lại tái phát, mẹ đã khóc. Bin và anh trai dìu mẹ lên phòng nằm nghỉ, còn thân phụ thì mời bác sĩ về khám. Khi bác sĩ khám xong, thì gặp riêng ba của Bin và nói rằng : “Bệnh của chị ấy đang đi theo hướng xấu rồi, chắc không qua khỏi, gia đình chuẩn bị tinh thần, tôi cũng rấc tiếc”.

Dường như mọi thứ đang đổ ập xuống, có gì đau đớn hơn khi mất đi 1 người thân vào ngay dịp Tết mà người đó lại chính là mẹ của mình. Mẹ đau đớn lắm và dường như là kiệt sức hoàn toàn. Bin chợt nhớ đến kinh Dược Sư, 1 kinh điển hàng đầu trong việc chữa bệnh. Bin nghĩ rằng: “Thuốc không chữa được cho mẹ, nhưng Phật pháp nhất định không bó tay”.

Lúc đó, Bin khuyên mẹ cứ niệm Phật, đức Phật sẽ giúp mẹ mau hết bệnh. Bin lại nghĩ rằng: “Mẹ sinh mình nên mới chịu khổ sở này, ơn sinh thành chưa trả xong, ơn dưỡng dục lại càng khó trả. Mình phải làm gì đó để giúp mẹ”. Nghĩ vậy, lòng nhiệt huyết càng tăng lên. Bin đã tìm đến đức Dược Sư Như Lai. Bin nghĩ nếu mẹ đã hết duyên với Ta Bà, nghiệp đã đến thì hy vọng đức Dược Sư sẽ giúp mẹ vãng sanh Tịnh-độ, nếu mẹ còn chút phước duyên nào đó, thì nhờ đức Dược Sư mà tai qua nạn khỏi.

Nghĩ thế rồi, Bin lập tức lên điện thờ nhà mình, bắt đầu lau chùi cho thanh tịnh, trang nghiêm và bắt đầu trì tụng kinh Dược Sư. Với tâm chí thành, luôn nghĩ về mẹ, cầu đức Dược Sư gia hộ. Đến đoạn Phật thuyết chú Dược Sư quán đảnh, Bin đã trì tụng thần chú đó rất nhiều, mãn 108 biến và gia trì thêm 108 biến vào 1 ly nước để cho mẹ uống. Khi tụng kinh xong, Bin nguyện đem công đức đó chia thành 3 phần, 1 phần cúng dường Tam-bảo, 1 chia cho các chúng sanh trong lục đạo và 1 thì hồi hướng cho mẹ. Và Bin nguyện đem công đức trì chú mà Bin đã làm gần 6 năm nay, tất cả không dành cho mình nữa mà đem hồi hướng hết cho mẹ, nguyện cho mẹ giải trừ nghiệp chướng mà chóng khỏi bệnh hoặc nếu nghiệp của mẹ đã đến thì nguyện công đức đó giúp mẹ vãng sanh.

Sau thời khóa hơn 2 tiếng trì chú, tụng kinh Dược Sư, Bin đem ly nước vừa gia trì xuống phòng và nói với mẹ: “Mẹ uống ly nước này đi, nước này của đức Dược Sư đó, uống xong mẹ sẽ khỏe”. Mẹ cố gắng ngồi gượng dậy trong sự đau đớn mà uống hết ly nước đó. Rồi mẹ nằm xuống và ngủ dần đi trong sự hành hạ của căn bệnh. đêm đó Bin cũng ngồi cạnh mẹ để mẹ có sai bảo gì thì còn đi làm cho nhanh, nhưng rồi Bin cũng ngủ quên luôn…..!

Sáng sớm, Bin giật mình thức dậy khi nghe có tiếng động trong phòng. Mở mắt ra thì thấy mẹ đã đi lại bình thường như không có gì và mẹ còn đang cầm trên tay 1 ly nước ấm vừa mới rót để Bin dậy uống. Bin thật sự rất bất ngờ khi thấy như vậy, mới cách đây vài tiếng, mẹ còn đang đau lắm kia mà. Bin hỏi thì mẹ nói là đã hết đau rồi. Mẹ kể rằng : Hồi tối, lúc mẹ đang nằm, chưa ngủ vì đau quá, mẹ thấy có 1 ánh sáng trắng mờ mờ nhưng có khi thì trong vắt. Trong luồng sáng đó, mẹ thấy có 2 người mặc bộ đồ trắng, người họ cũng thơm nữa, tay cầm 1 bông sen trắng, đi đến gần mẹ, rồi để bông sen đó lên bụng mẹ vầy nè, rồi từ từ biến mất. Lúc đó mẹ giật mình dậy thì hình như là thấy không đau nữa.

Khi nghe xong, Bin bất ngờ lại vui mừng, vì theo kinh sách và theo những gì mẹ mô tả, thì 2 vị đó chính là Dược Vương Bồ-tát và Dược Thượng Bồ-tát. Bin nói mẹ đi khám lại, biết đâu có gì thay đổi. 9 giờ sáng hôm sau, mẹ và ba vào bệnh viện để kiểm tra tổng quát, thì lần này, kết quả mà gia đình nhận được, lại là 1 tin vui, bệnh gan của mẹ gần như là không còn nữa, các bác sĩ cũng ngạc nhiên chẳng biết vì sao. Trong túi mật thì 5 viên sỏi, giờ chỉ còn 1 viên duy nhất và viên này chỉ to có 1,4cm, nếu đồng ý mổ nội soi thì trong 15 phút là xong. Hoặc uống thuốc từ từ để cho tan luôn viên sỏi đó. Mẹ đã chọn biện pháp mổ nội soi, cuộc phẫu thuật diễn ra sau đó và khi phẩu thuật xong, mẹ tỉnh lại với 1 tâm trạng tỉnh táo hoàn toàn và còn đủ sức để cười nữa.

Thật là 1 sự linh nghiệm bất khả tư nghị của đức Dược Sư Như Lai. Và từ đó đến nay, mẹ của Bin không còn bệnh nữa, dù là những bệnh trước kia cũng không còn, hoặc nếu có bệnh thì cũng chỉ là cảm, sổ mũi mà thôi…
Câu chuyện này có vẻ như thần thoại hay cổ tích nhưng nó lại là 1 sự thật 100%. Nếu bạn đem lòng tin của mình đặt hết nơi Tam-bảo thì bạn sẽ chiêm nghiệm được những sự linh ứng, nhiệm mầu của Phật pháp.

DƯỢC SƯ NHƯ LAI CỨU NGƯỜI NGOẠI ĐẠO

Đức Dược Sư Như Lai cũng như chư Phật đều thể hiện sự từ bi của Phật pháp bằng con đường cứu độ tất cả các chúng sinh, không phân biệt chủng tộc, giàu sang hay nghèo khó, miễn là có lòng tin nơi chư Phật thì chắc chắn sẽ được độ.

Câu chuyện thứ 2 này đã xảy ra cách đây 2 tháng.

Bin có rất nhiều bạn bè và trong số đó, có người đạo Phật, có người đạo Chúa. Nhưng trong số họ, Bin thích nhất 1 cậu bạn tên Phúc, theo Thiên Chúa Giáo nhưng… đặt lòng tin ở Phật giáo. Vào 1 ngày, Phúc gọi điện cho Bin với 1 giọng hơi hồi hộp, nói rằng: “Ray (tên gọi của Bin) ơi, hình như mẹ Phúc bị người ta chơi ngãi!”. Sau cuộc nói chuyện dài gần 45 phút, Bin đến nhà của Phúc và xem tình trạng của mẹ Phúc thì biết rằng cô ấy thật sự bị dính ngãi. Nhưng Bin không nói ra điều này, vì gia đình Phúc không tin chuyện bùa ngãi. Bin nói: “Ray có cách giúp mẹ Phúc nhưng cô ấy ko tin thì Ray cũng chịu. Phúc chịu khó khuyên mẹ đi, nếu mẹ tin tưởng, thì Ray giúp cho”. Phúc khuyên bảo mẹ 1 tuần lễ, mẹ mới chịu tin và chủ động gọi điện xin Bin giúp đỡ. Bin khuyên cô ấy hãy đặt lòng tin nơi Tam-bảo thì Bin sẽ có cách giúp….

2 ngày sau, đúng như lời hẹn, vào ngày rằm tháng 6, Bin đến nhà Phúc và hướng dẫn cho mẹ Phúc cầu nguyện đức Dược Sư Như Lai. Mặt khác, Bin cũng dùng phương pháp tụng kinh Dược Sư và trì chú để giải bùa ngãi. Sau 2 tiếng tụng kinh và trì chú, Bin nói với mẹ Phúc rằng: “Cô ơi, hôm nay, con giúp cô, vì cô có lòng tin Phật, cô hãy giữ niềm tin này và đem tâm trân trọng mà uống hết ly nước này, mọi bùa ngãi trên người cô sẽ được đức Dược Sư giải trừ hết!”. Mẹ Phúc vừa bưng ly nước bằng 2 tay vừa rươm rướm nước mắt uống.

Sau đó, mẹ Phúc chạy ù vào toilet và nôn ra 1 thứ, có vẻ nhơn nhớt màu xanh. Bà hoàn hồn, uống 1 cốc nước và thuật lại mọi chuyện cho Bin nghe rằng: “Trong 1 dịp đi mua hàng ở biên giới Campuchia, bà có gây gổ, xích mích với 1 bà người Campuchia. Lúc bà quay lưng đi, thì bà Campuchia đó vỗ vai bà 1 cái thật mạnh. Từ đó trở đi, bà luôn thấy vai mình nặng trĩu, ban đêm thì ko ngủ được, lại nói nhảm như 1 người điên mà cũng chẳng biết mình nói gì, tính tình thì thay đổi thất thường, lâu lâu lại gào thét lên như đang bị ai đánh đập….. (và nhiều triệu chứng khác)”.

Bin giải thích cho mẹ Phúc nghe về Phật pháp cứu độ chúng sinh. Bà bật khóc và nói: “Cô hối hận vì thời gian qua đã không tin Phật pháp”. Bin an ủi: Cô đừng buồn, nếu lúc trước cô không tin Phật thì bây giờ cô hãy dùng chính tâm đó mà tin Phật, cửa Phật rộng lắm và không bao giờ đóng lại. Cô có niềm tin thì chắc chắn sẽ được độ”. Sau đó vài ngày, Bin nhận được điện thoại của Phúc, nói rằng : Mẹ Phúc hết rồi, bà khỏe lắm, không còn bị như trước nữa…!

Bin nghe thế lấy làm vui mừng, vui vì mình có thể áp dụng Phật pháp để giúp người khác, mừng vì có thêm người tin tưởng Phật pháp. Và quan trọng nhất là nhờ chư Phật gia hộ mà mình đã chứng minh được cho những người ngoại đạo biết rằng chư Phật có tồn tại, không phải hư dối, các Ngài luôn độ thoát chúng sinh, không phân biệt giai cấp, tôn giáo.

Qua 2 mẩu chuyện trên, Bin hy vọng các bạn có lòng tin Tam-bảo và vững chí tinh tấn tu hành để đạt được quả giải thoát an vui.

Nam Mô Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Phật.

2 Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *